Logo

    Tìm kiếm: Thân thương

    19 kết quả được tìm thấy

    Ảnh minh họa

    Nhớ khoảng sân gạch cũ

    Tác giả tác phẩm-

    Cuối tuần rảnh rỗi, tôi cho bọn trẻ về quê chơi. Bước qua lối ngõ xanh mát bóng cây, hai bên thơm ngát những chùm hoa ngâu nở muộn, lòng chợt bồi hồi khi bàn chân chạm vào khoảng sân gạch cũ thân thương.

    Ngọn lửa hồng liếm vào thanh củi khô, nổ lách tách như lời kể chuyện thủ thỉ.

    Thân thương nồi nước lá thơm gội đầu của mẹ

    VĂN HỌC - NGHỆ THUẬT-

    Mỗi lần về quê, lòng tôi lại háo hức, bình yên đến lạ. Cái háo hức, bình yên ấy không chỉ đến từ cánh cổng cũ rêu phong, hay ánh mắt mừng vui của mẹ ở khoảnh sân nhỏ. Nó đến từ thứ hương thơm quen thuộc, vượt lên trên mọi hỗn tạp mùi vị của phố thị, len lỏi vào từng tế bào, khơi dậy cả miền ký ức sâu thẳm. Đó là mùi của bếp củi ấm nồng, hòa quyện cùng vị thanh mát của lá - hương vị duy nhất mà thời gian không thể rửa trôi - chính là hương thơm của nồi nước gội đầu mẹ đun.

    Tiếng trống trường

    Tản mạn Ninh Bình-

    Tùng! Tùng! Tùng... Theo ta suốt những năm tháng tuổi thơ là âm thanh của tiếng trống trường thân thương - thứ âm thanh gắn với biết bao kỷ niệm buồn vui tuổi học trò. Nhớ ngày vào lớp 1, khi tiếng trống trường vang lên rộn rã, các cô cậu học trò ngày đầu tiên đi học đều ngỡ ngàng, ngơ ngác.

    Tiếng trống trường

    Tác giả tác phẩm-

    Tùng! Tùng! Tùng... Theo ta suốt những năm tháng tuổi thơ là âm thanh của tiếng trống trường thân thương - thứ âm thanh gắn với biết bao kỷ niệm buồn vui tuổi học trò. Nhớ ngày vào lớp 1, khi tiếng trống trường vang lên rộn rã, các cô cậu học trò ngày đầu tiên đi học đều ngỡ ngàng, ngơ ngác. Những đôi mắt tròn to, đen láy nhìn đâu cũng thấy lạ. Rời tay mẹ, nắm tay cô giáo bước vào lớp mà đôi chân cứ líu ríu, ngại ngùng... Theo năm tháng, âm thanh tiếng trống trường từ lạ thành quen, rồi trở nên gần gũi, gắn bó, quá đỗi thương yêu.

    Thân thương bếp củi

    Tản mạn Ninh Bình-

    Cuộc sống mỗi lúc càng thay đổi. Đôi chân ta hối hả chạy theo guồng quay của cuộc sống. Để đôi khi ta vô tình với những điều giản dị quanh mình. Nhưng sự lãng quên ấy chỉ là tạm thời trong cái khoảng thời gian quá bận bịu. Có những lúc, ta cũng cố len chân khỏi cuộc sống xô bồ hiện tại, mơ về cuộc sống đã xa để rồi một cảm giác cay cay nơi sống mũi. Y hệt cảm giác thời niên thiếu mỗi lần bên bếp củi mờ mờ sương khói, đượm nồng mùi thơm rơm rạ.

    Ảnh minh họa.

    Giữ trọn niềm tin của nhân dân vào Đảng Cộng sản Việt Nam

    Bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng-

    Nhìn lại chặng đường lịch sử vẻ vang của Đảng Cộng sản Việt Nam trong 95 năm qua, Đảng ta luôn được nhân dân tin yêu, đùm bọc, giúp đỡ, thừa nhận là Đảng của chính mình, trìu mến gọi bằng hai chữ thân thương “Đảng ta”. Với vị trí, vai trò to lớn của Đảng và những thắng lợi vĩ đại của dân tộc Việt Nam từ khi có Đảng lãnh đạo, không một thế lực thù địch nào có thể xuyên tạc, phủ nhận được niềm tin vững chắc của nhân dân với Đảng trong sự nghiệp cách mạng của dân tộc ta.

    "Đánh thức” Làng nghề đan cót ở Vân Thị

    Phóng sự-

    Đến thôn Vân Thị (xã Gia Tân), nhà ai cũng ngập tràn những nan, những cót. Người già đến con trẻ, ai cũng đảm đương một phần việc phù hợp. Những hình ảnh thân thương ngỡ đã trở thành ký ức ấy, giờ đây đã xuất hiện trở lại, sôi động và hân hoan. Chẳng kể sớm, tối hay mùa màng, cứ rảnh lúc nào là các hộ dân ở thôn Vân Thị lại ngồi vào đan cót lúc đó. Có lẽ, không chỉ là miếng cơm, manh áo mà đó còn là cách để mọi người tỏ bày tình yêu, nỗi nhớ đối với nghề.

    Có một Tràng An trong tim du khách

    Có một Tràng An trong tim du khách

    Du Lịch-

    Tràng An-Ninh Bình, tên gọi ấy đã trở nên thân thương, đáng nhớ với biết bao du khách trong nước và quốc tế. Bởi khi đến đây, họ đã gặp một Tràng An không chỉ có phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp, không khí trong lành, mà con người cũng thật thân thiện, hiền hòa và mến khách. Trong mỗi người, đã có một Tràng An trong tim, để mong được nhiều lần quay trở lại...

    Mùa hoa gạo tháng ba

    Mùa hoa gạo tháng ba

    Ảnh-

    Không đài các kiêu sa, cũng không mỏng manh dễ tàn, hoa gạo vừa mộc mạc, giản dị mà vẫn đẹp, vẫn sang. Loài hoa thân thương ấy, đến hẹn lại lên, thủy chung son sắt với độ xuân thì, sắc đỏ ngợp trời rưng rức mỗi độ tháng Ba về, tạo nên bức tranh đẹp cho làng quê vừa mộc mạc vừa yên bình.

    Kỷ niệm trọng thể 100 năm Ngày sinh Đại tướng Đoàn Khuê

    Kỷ niệm trọng thể 100 năm Ngày sinh Đại tướng Đoàn Khuê

    Thời sự-

    Chiều 27/10, Bộ Quốc phòng phối hợp với Tỉnh ủy Quảng Trị tổ chức trọng thể lễ kỷ niệm 100 năm Ngày sinh Đại tướng Đoàn Khuê (29/10/1923-29/10/2023), nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, nguyên Phó Bí thư Quân ủy Trung ương, nguyên Bộ trưởng Bộ Quốc phòng; nhà chiến lược, nhà chính trị, quân sự xuất sắc của Đảng và quân đội; người chiến sĩ cộng sản kiên trung, mẫu mực; người con ưu tú, nghĩa tình, thân thương của quê hương Quảng Trị.

    Đắm mình trong ánh hoàng hôn quê nhà

    Đắm mình trong ánh hoàng hôn quê nhà

    Ảnh-

    Chiều tà là thời điểm kết thúc một ngày làm việc. Khi ánh hoàng hôn buông xuống, mang những màu sắc khác nhau như những dải màu dệt nên khung cảnh cuối chiều đầy thơ mộng, luôn gợi cảm giác yên bình và rất đỗi thân thương...

    Có một miền quê thanh bình

    Có một miền quê thanh bình

    Ảnh-

    Ai cũng có một miền quê để mà thương, mà nhớ. Quê hương luôn là miền kí ức của tuổi thơ, của những cảm xúc dịu dàng, thân thương với những hình ảnh thân thuộc: ruộng lúa, bờ đê, dòng sông, nếp nhà...

    Tự hào với sự phát triển của Ninh Bình hôm nay

    Tự hào với sự phát triển của Ninh Bình hôm nay

    Thời sự-

    Kỷ niệm 200 năm Danh xưng Ninh Bình (1822-2022) và 30 năm tái lập tỉnh Ninh Bình (1/4/1992- 1/4/2022), có dịp nhìn lại tiến trình lịch sử và thành tựu xây dựng, phát triển của quê hương, chúng ta càng thêm tự hào với 2 tiếng gọi thân thương - Ninh Bình - vùng đất "địa linh, nhân kiệt" có truyền thống lịch sử, văn hóa lâu đời và truyền thống anh dũng chống giặc ngoại xâm, bảo vệ quê hương, đất nước.

    Phóng viên mặt trận

    Phóng viên mặt trận

    Thời sự-

    Phóng viên mặt trận - danh hiệu ấy thật vẻ vang và tự hào đối với những nhà báo được đi chiến trường, được kề vai sát cánh, chung chiến hào, chung một hầm sâu địa đạo với những người chiến sỹ, còn gọi là phóng viên chiến trường. Những tiếng thân thương, trìu mến và kính phục ấy có tính lịch sử đặc thù. Nó chỉ xuất hiện và tồn tại trong những thời điểm đất nước có chiến tranh. Khi đất nước hòa bình thì nó tự kết thúc vai trò, sứ mệnh vẻ vang của mình trong công cuộc cùng toàn dân chiến đấu giành hòa bình, độc lập.

    Nhớ những con phố với tên gọi xưa

    Nhớ những con phố với tên gọi xưa

    Xã hội-

    Xuân Mậu Tuất này là xuân thứ 11 thành phố Ninh Bình trở thành thành phố. Thành phố Ninh Bình đã có nhiều đổi thay, chuyển mình nhanh chóng cả về phát triển kinh tế lẫn bộ mặt đô thị. Là thành phố, cùng với nhiều nội dung của nếp sống văn minh đô thị được triển khai và duy trì thực hiện, người dân thành phố cũng dần quen với "nhà có số, phố có tên". Thế nhưng, dù khoác lên mình "chiếc áo mới" là những cái tên chính chủ, vẫn còn những con đường, con phố ở thành phố Ninh Bình chưa bao giờ mất đi cái tên cũ mà nhiều người vẫn nôm na gọi bằng tình cảm hết sức thân thương: là phố vịt, phố vải cân, phố ăn vặt…

    Trước giờ xuất phát đi Trường Sa

    Trước giờ xuất phát đi Trường Sa

    Văn Hóa-

    Hơn 60 phóng viên chờ lệnh xuất phát hành trình đến Trường Sa thân thương, phóng viên Báo Ninh Bình ghi lại một số hình ảnh cho việc chuẩn bị ra thăm Quần đảo Trường Sa.

    Hồn quê qua những mái đình

    Hồn quê qua những mái đình

    Văn Hóa-

    Không biết tự bao giờ, hình ảnh cây đa, bến nước, sân đình đã trở thành biểu tượng thân thương, gần gũi với mỗi người dân đất Việt. Nơi đó đã gắn bó, nuôi dưỡng và gieo vào tâm hồn mỗi người tình yêu quê hương, đất nước.

    Phòng khám đa khoa quốc tế Ninh Bình Thăng Long